lang thang

lang thang
Khánh khỉ vô cùng bình thường

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

đan vào nhau


đan vào nhau đan vào nhau
những niềm vui những nỗi đau đan vào
mây đan vào những vì sao
xót xa tiếc nuối đan vào thời gian
tay đan vào những phím đàn
tuôn vào vô thức muôn ngàn âm thanh
mắt đan vào những màu xanh
hồn nhiên bỗng thấy lòng thanh thản nhiều
gió đan vào những cánh diều
thổi ra hồn sáo phiêu diêu lưng trời
và dòng sông đan vào tôi
tình yêu  hoá những bãi bồi phù sa...


Thứ Ba, 13 tháng 11, 2012

cuối cùng phát hiện ra



mình chỉ là hạt bụi
sống nhỏ nhen trần trụi
trong thế giới ưu phiền
mơ mộng chuyện thần tiên
từ những vùng ảo ảnh
bao giờ cơn mưa tạnh
hạt tình kia đâm chồi
hay là
hay là thôi...........
ko đâm chồi gì hết
tôi trông chờ mỏi mệt
mà trời không ngớt mưa
mấy hạt bên song thưa
đang quay cuồng tung tẩy
thôi
tôi nhờ mưa vậy
gột rửa tâm hồn mình. 

 6.10.012
                  

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2012

phố không mùa và Hà Nội không anh


gió lang thang như giữa bình nguyên vắng
trời sớm nay vẫn trong như đáy mắt
chớm lạnh rồi, anh có nhớ heo may...

anh có nhớ không cái mùa lá hao gầy
màu của lá hát điệu buồn trong gió
chàng nghệ sĩ ngẩn ngơ hoài trên phố
nghe nắng cười, kể mùa cũ chia tay

mùa của hương, của xao xác hơi may
của chiu chắt những gì thương nhớ nhất
mùa của nắng vàng như rót mật
chiếc lá rơi cũng gợi nỗi nhớ về...

phố không mùa, nỗi nhớ không giấu che
hoặc giả có mùa nhưng em không còn thấy
chỉ lắng nghe tim mình cựa quậy
trong mùa xa và nhớ khôn nguôi. 
14.9.012

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012



...ở một vùng đất xa xăm nào đó
em ngủ quên, tôi cũng ngủ quên
nỗi buồn không tên ngồi đếm ngày bất tận

tôi trượt dài trong cơn mơ số phận
em cố vùi mình trong ký ức lãng du
tôi ngủ qua mùa thu
em gối đầu mùa hạ
không mùa yêu nào lạ, khi ta nằm bên nhau
ký ức sẽ rất đau, nếu lòng mình cựa quậy
xin em đừng động đậy, thời gian thay áo mùa

tôi nằm lặng trong mưa, nghe lòng tràn buốt giá
mong em đừng từ tạ, để ta còn bên nhau. 
2h sáng 25/5/012




làm ơn mang em đi đâu đó

anh
hãy mang em đi đâu đó
trốn chạy ngoài kia những tị hiềm
xin hãy mang em đi đâu đó
thoát khỏi vòng vây những mắt tên

em chỉ muốn
dừng chân ở một nơi yên tĩnh
để lắng nghe tiếng lá thì thào
để được nghe tiếng thở đều nhè nhẹ
của đám mây đang ngủ cạnh vì sao...

(những điều chật chội và vụn vặt
hãy vo tròn thành trái bóng
       đá đi!
để ngày mai tỉnh dậy trên mặt đất
là những ngày vui rất mê ly.)

Qua phố


tâm hồn chơi vơi
em - chông chênh phố
bóng chiều dáng đổ
vệt nắng cũng buồn
trời làm mưa luôn
chiều nào cũng ướt
mưa cài tóc mượt
những hạt rơi mềm
mây lướt dịu êm
mùa qua với gió 

bỏ lỡ...


trăng đã bỏ lỡ thu
một mùa trăng lỗi hẹn
 sông đã bỏ lỡ thuyền
nước vội quên hoài niệm
yêu thương không tròn vẹn

dù mùa trăng đúng hẹn
a vẫn bỏ lỡ...em?!?!
                                                                                             
                                                                                 

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

nghĩ về tự do


tôi nằm trên cỏ hát ca
giọng sương tan xuống
bao la đất trời

ô hay,một miếng đêm rơi
bình minh là bóng đêm chơi đổi màu
tự do màu xám hay nâu
hay là tất thảy sắc màu bình yên?

tự do của một chú chim
sớm ngày được hót triền miên yêu đời
tự do của ông mặt trời
suốt đời rọi chiếu muôn nghìn nắng tươi
tự do trong một kiếp người
xanh như ngọn cỏ ươm đời lên hương

muốn tự do phải lên đường
phá tan xiềng xích, dây cương giam mình
muốn tự do phải hy sinh
tháng tư đổ máu nên hình Việt Nam.

tự do là phải dám làm
những điều mơ ước, một gang tới trời!


Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Trái tim

Tim ta ai ném bên thềm
Một mai thức dậy thấy tim khóc oà
Trót sinh vào cõi người ta
Thì thôi tim nhé em đừng đớn đau
Giả như là thế gian sầu
Thì em thây kệ khổ đau kiếp người
Giả như là thế gian cười
Cứ cho là họ_ con người cõi tiên
Thế gian điên đảo vì tiền
Xin em hãy giữ cho tim yên bình
Đời người một kiếp phiêu linh
Đi qua cõi sắc* nguyên hình trái tim
Dù tim  trĩu nặng tị hiềm
Hay xanh xao bởi nỗi niềm biệt ly
Một nụ cười rất khinh khi
Thổi bay u uẩn, nhâm nhi cuộc đời.

* sắc là vạn vật lẫn hình hài con người chúng ta (theo giáo lý nhà Phật) 

12.6.2010

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Cho đi nhận lại là hoà yêu thương

ta cho đi cái bình thường
và quà nhận lại vô thường mênh mông
em cho đi khoảng lặng không
đôi khi lại gặp rất đông tâm hồn
tôi cho nỗi nhớ cội nguồn
nhận ra tôi đã biết buồn vì đâu
em cho đi những muộn sầu
ngày mai nắng sẽ xanh màu mắt em
có khi tặng một con tim
em trao ta lại một nghìn vết thương
ồ,
thế thì vẫn...
bình thường!

còn hơn là cất yêu thương, tim đầy!

Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

viết bằng niềm tin:))

viết về niềm tin á?
tớ hơi bị rùng mình
thế giới quằn quại quá
niềm tin tựa thuỷ tinh!

mỗi sáng ra mở mắt
thêm vài vụ đánh bom
dăm ba thằng cuồng sát
nghĩ đến,
đã chán òm!

người với người thất tín
lấy bạo lực giảng hoà?
liệu ai sẽ buông súng
khi niềm tin khóc oà?
                                                                  

cái niềm tin thưa thớt
như cây gỗ trong rừng
cái niềm tin mỏng mảnh
tựa hàm tiếu phù dung

niềm tin nếu ta giữ
sẽ đủ sức soi đường
nếu dễ dàng vất bỏ
sống đêm tối miên trường...

niềm tin rất gần gụi
như ngọn lửa thôi mà
cháy hay là không cháy
đều nằm ở tim ta!


 p/s: niềm tin đối với tớ, chỉ đơn giản như là,mỗi sớm mai thứ dậy, thấy mặt trời chào ta:)
  10.3.2012