lang thang

lang thang
Khánh khỉ vô cùng bình thường

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

Trái tim

Tim ta ai ném bên thềm
Một mai thức dậy thấy tim khóc oà
Trót sinh vào cõi người ta
Thì thôi tim nhé em đừng đớn đau
Giả như là thế gian sầu
Thì em thây kệ khổ đau kiếp người
Giả như là thế gian cười
Cứ cho là họ_ con người cõi tiên
Thế gian điên đảo vì tiền
Xin em hãy giữ cho tim yên bình
Đời người một kiếp phiêu linh
Đi qua cõi sắc* nguyên hình trái tim
Dù tim  trĩu nặng tị hiềm
Hay xanh xao bởi nỗi niềm biệt ly
Một nụ cười rất khinh khi
Thổi bay u uẩn, nhâm nhi cuộc đời.

* sắc là vạn vật lẫn hình hài con người chúng ta (theo giáo lý nhà Phật) 

12.6.2010

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Cho đi nhận lại là hoà yêu thương

ta cho đi cái bình thường
và quà nhận lại vô thường mênh mông
em cho đi khoảng lặng không
đôi khi lại gặp rất đông tâm hồn
tôi cho nỗi nhớ cội nguồn
nhận ra tôi đã biết buồn vì đâu
em cho đi những muộn sầu
ngày mai nắng sẽ xanh màu mắt em
có khi tặng một con tim
em trao ta lại một nghìn vết thương
ồ,
thế thì vẫn...
bình thường!

còn hơn là cất yêu thương, tim đầy!

Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

viết bằng niềm tin:))

viết về niềm tin á?
tớ hơi bị rùng mình
thế giới quằn quại quá
niềm tin tựa thuỷ tinh!

mỗi sáng ra mở mắt
thêm vài vụ đánh bom
dăm ba thằng cuồng sát
nghĩ đến,
đã chán òm!

người với người thất tín
lấy bạo lực giảng hoà?
liệu ai sẽ buông súng
khi niềm tin khóc oà?
                                                                  

cái niềm tin thưa thớt
như cây gỗ trong rừng
cái niềm tin mỏng mảnh
tựa hàm tiếu phù dung

niềm tin nếu ta giữ
sẽ đủ sức soi đường
nếu dễ dàng vất bỏ
sống đêm tối miên trường...

niềm tin rất gần gụi
như ngọn lửa thôi mà
cháy hay là không cháy
đều nằm ở tim ta!


 p/s: niềm tin đối với tớ, chỉ đơn giản như là,mỗi sớm mai thứ dậy, thấy mặt trời chào ta:)
  10.3.2012