lang thang

lang thang
Khánh khỉ vô cùng bình thường

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012



...ở một vùng đất xa xăm nào đó
em ngủ quên, tôi cũng ngủ quên
nỗi buồn không tên ngồi đếm ngày bất tận

tôi trượt dài trong cơn mơ số phận
em cố vùi mình trong ký ức lãng du
tôi ngủ qua mùa thu
em gối đầu mùa hạ
không mùa yêu nào lạ, khi ta nằm bên nhau
ký ức sẽ rất đau, nếu lòng mình cựa quậy
xin em đừng động đậy, thời gian thay áo mùa

tôi nằm lặng trong mưa, nghe lòng tràn buốt giá
mong em đừng từ tạ, để ta còn bên nhau. 
2h sáng 25/5/012




làm ơn mang em đi đâu đó

anh
hãy mang em đi đâu đó
trốn chạy ngoài kia những tị hiềm
xin hãy mang em đi đâu đó
thoát khỏi vòng vây những mắt tên

em chỉ muốn
dừng chân ở một nơi yên tĩnh
để lắng nghe tiếng lá thì thào
để được nghe tiếng thở đều nhè nhẹ
của đám mây đang ngủ cạnh vì sao...

(những điều chật chội và vụn vặt
hãy vo tròn thành trái bóng
       đá đi!
để ngày mai tỉnh dậy trên mặt đất
là những ngày vui rất mê ly.)

Qua phố


tâm hồn chơi vơi
em - chông chênh phố
bóng chiều dáng đổ
vệt nắng cũng buồn
trời làm mưa luôn
chiều nào cũng ướt
mưa cài tóc mượt
những hạt rơi mềm
mây lướt dịu êm
mùa qua với gió 

bỏ lỡ...


trăng đã bỏ lỡ thu
một mùa trăng lỗi hẹn
 sông đã bỏ lỡ thuyền
nước vội quên hoài niệm
yêu thương không tròn vẹn

dù mùa trăng đúng hẹn
a vẫn bỏ lỡ...em?!?!