Đang là đoạn văn xuôi
Câu tự nhiên lại cách
Chữ (cách) rồi lại chữ
Anh (cách) rồi lại em
Đang gần bỗng cách thêm
Để cho nhau khoảng lặng
Nhớ ngàn lời không đặng
Em muốn viết dấu (gần)
(Sao phải cách nhiều lần
Sao xuống dòng, xuống đoạn?
Sao anh như cánh nhạn
Càng mong càng cách xa...)
Thứ Sáu, 11 tháng 2, 2011
À gió bấc
À gió bấc ,
à gió bấc
Gió chiều nay bứt những lá trên cành
Ôi nỗi niềm những chiếc lá màu xanh
Chỉ biết rụng với tình yêu tàn tạ...
À gió bấc,
à gió bấc
Chẳng ai mời tự đẩy cửa vào nhà
Gió đi vào, vội vã dứt mình ra
Sợ cả những khuôn mặt người rất lạnh!
à gió bấc
Gió chiều nay bứt những lá trên cành
Ôi nỗi niềm những chiếc lá màu xanh
Chỉ biết rụng với tình yêu tàn tạ...
À gió bấc,
à gió bấc
Chẳng ai mời tự đẩy cửa vào nhà
Gió đi vào, vội vã dứt mình ra
Sợ cả những khuôn mặt người rất lạnh!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)