À gió bấc ,
à gió bấc
Gió chiều nay bứt những lá trên cành
Ôi nỗi niềm những chiếc lá màu xanh
Chỉ biết rụng với tình yêu tàn tạ...
À gió bấc,
à gió bấc
Chẳng ai mời tự đẩy cửa vào nhà
Gió đi vào, vội vã dứt mình ra
Sợ cả những khuôn mặt người rất lạnh!
à gió bấc
Gió chiều nay bứt những lá trên cành
Ôi nỗi niềm những chiếc lá màu xanh
Chỉ biết rụng với tình yêu tàn tạ...
À gió bấc,
à gió bấc
Chẳng ai mời tự đẩy cửa vào nhà
Gió đi vào, vội vã dứt mình ra
Sợ cả những khuôn mặt người rất lạnh!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét