lang thang

lang thang
Khánh khỉ vô cùng bình thường

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

Nỗi nhớ mùa đông

Mùa đông làm con phố hư hao
và những con đường em đi qua không thể lạnh hơn được nữa
anh có biết rằng khi trái tim mình băng giá
thì mùa đông cũng chẳng thể lạnh hơn...
khăn len nào để quấn nỗi cô đơn
áo khoác nào ủ trái tim tím tái
hai bàn tay cũng khó lòng ấm lại
bởi đan vào nhau chúng vẫn thấy...trống nhiều
***
Nỗi nhớ về những mùa đông xưa cũ
như cuộn film mờ chiếu suốt ký ức em
có mùa đông chẳng cần khăn len
chạy ngược gió mà không hề biết lạnh
có những ngày mong trời mưa tạnh
để chạy ra con phố cũ...cầm tay!


(và nhất là những sớm bình minh 
có thể dậy vì một điều gì đó
dậy để nghe lời yêu của gió, của lá khô và chim sẻ chuyện trò
một mùa đông qua cửa chẳng âu lo...)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét