Ước gì tôi tan biến
Như một áng mây trời
Sẽ không một ai biết
Bao giờ mây ngừng trôi?!?
Ước gì tôi tan biến
Là thứ chất vô hình
Được ngủ riêng một giấc
Không khóc, đau, giật mình...
Ước gì tôi tan biến
Đem theo khối muộn phiền
Chạy trốn ngàn đôi mắt
Mở ra bằng tị hiềm
Ước gì tôi tan biến
Đổi trăm vạn tháng ngày
Lấy một giờ bình lặng
Êm tựa một vòng tay...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét