lang thang

lang thang
Khánh khỉ vô cùng bình thường

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

Tôi giờ muốn chút bình yên_ không sao trở lại đc miền ấu thơ

Tôi yêu ngây dại triền đê
Đi qua hoa cỏ lê thê những ngày
Tuổi thơ theo cánh diều bay
Chạy dài thơ ấu những ngày tắm mưa
Ê a mẹ gọi "dạ, thưa"
Mà chân còn ở ngõ chưa muốn về
Cào cào, châu chấu tôi mê
Yêu da diết cả lối về thân quen
Những lần tét đít trước hiên
Dòng sông ngước mặt cười hiền trêu tôi
Một thời thơ ấu chảy trôi
Phù sa lắng đọng đắp bồi lớn khôn
Tôi giờ trống vắng trong hồn
Thả diều theo gió về miền  "à ơi..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét